Trần Bảo Âm vẫn rất đẹp. Phối hợp với thần sắc trấn tĩnh thong dong của nàng lúc này càng khiến người ta nhìn không vừa mắt. Dựa vào cái gì nàng không điên? Dựa vào cái gì không chật vật?
"Gả cho một người đọc sách coi như vận khí của ngươi tốt." Giang Diệu Vân không cười thần sắc âm tình bất định "Hoài Âm Hầu phủ đối với ngươi thật đúng là tốt." Cũng đã đuổi ra khỏi phủ còn quản hôn sự của nàng vì nàng tìm một phu quân có học thức như vậy.
Trần Bảo Âm nhẹ nhàng mím môi không giải thích mà nói: "Lâu như vậy không gặp, ngươi có khỏe không?"
Dứt lời Giang Diệu Vân ngẩn ra: "Ngươi hỏi thăm ta?"Bảo Âm kiêu căng ngang ngược lại chào hỏi mình?
Trong mắt Giang Diệu Vân tràn đầy không thể tin được, lông mày dần dần nhíu lại một cỗ phẫn nộ phun ra: "A! Đổi họ Trần, cốt khí của ngươi cũng không còn!"Đáy mắt nàng ta toát ra ác ý: "Muốn chào hỏi ta? Ngươi phải quỳ xuống!"
Trần Bảo Âm nhướng mày, thản nhiên nói: "Ban ngày ban mặt, ngươi mơ mộng cái gì?" Nàng hỏi thăm sức khỏe nàng ta là bởi vì bây giờ thân phận của nàng không thể so sánh với trước đây, ngoan ngoãn cụp đuôi làm người. Nhưng điều này không có nghĩa là nàng phải khúm núm quỳ gối, đi lấy lòng người trước kia không hòa hợp.
Nghe vậy, đáy mắt Giang Diệu Vân phẫn nộ bị gió thổi tan, ác ý chậm rãi tiêu tán, hừ nhẹ một tiếng nói: "Trần Bảo Âm, ngươi dám nói chuyện với ta như vậy sao? Không sợ ta..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play