"Ta coi Thôi tỷ tỷ là tỷ tỷ nhà mình. Tỷ tỷ nhà mình muốn tặng ta xiêm y, trong lòng ta chỉ có cao hứng." Mi mắt nàng cong lên, ngữ điệu nhu hòa,"Sao lại trở thành không biết xấu hổ? Chẳng lẽ là Thôi tỷ tỷ chỉ dỗ dành ta, không muốn mua cho ta?"
Thôi Như Thảo mặt mày biến sắc, mím thẳng môi không nói.
Nàng đương nhiên không muốn mua cho Trần Bảo Âm. Chẳng lẽ các nàng là tỷ muội tốt thật sao? Nhìn Trần Bảo Âm nghèo túng, nàng chỉ có thể bỏ đá xuống giếng.
Cũng là Trần Bảo Âm hiện tại quá thảm, một khi từ trên mây rơi xuống bùn đất, nàng không tiện xuống tay, nếu không ngược lại có vẻ nàng khắc nghiệt, bởi vậy chỉ gọi nàng đến cười nhạo.
"Thôi tỷ tỷ xưa nay nhất ngôn cửu đỉnh." Lúc này, Giang Diệu Vân mở miệng, trên mặt cười như không cười,"Mấy bộ xiêm y Ngọc Tú phường mà thôi, đáng giá mấy lượng bạc. Trần Bảo Âm, ngươi mang lòng tiểu nhân, coi thường người khác."
Xiêm y của Ngọc Tú phường, mấy chục lượng bạc một bộ cũng không phải không có.
Trần Bảo Âm liền cười cười, cảm kích nhìn về phía Thôi Như Thảo: "Là ta hiểu lầm, vẫn là Thôi tỷ tỷ thương ta."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play