"Bản nhân bất tài, kẻ hèn Trạng Nguyên mà thôi. Thân gia trong sạch, diện mạo đoan chính, năm ấy hai mươi có lẻ." Cố Đình Viễn nâng cằm lên, thần thái cao ngạo: "Tại hạ trừ gia thế không bằng Phùng Văn Bỉnh kia, còn có nơi nào không so được? Phu nhân ta có gì phải ghen ghét?"
Hắn trẻ tuổi hơn Phùng Văn Bỉnh, có tài hoa hơn Phùng Văn Bỉnh, được Hoàng Thượng thưởng thức hơn Phùng Văn Bỉnh. Tiền đồ của hắn vô lượng, Bảo Âm gả cho hắn, cũng không thấp hơn người khác nửa đầu.
Chúng quan viên bên cạnh không khỏi gật đầu, là lý này.
Lưu đại nhân cũng thấy nghẹn lời, nhưng vì mặt mũi hắn không bỏ được, mạnh miệng nói: "Tâm tư nữ nhân gia, sao ngươi hiểu?"
Cố Đình Viễn cười nhạo một tiếng, âm dương quái khí nói: "Xác thật không bằng Lưu đại nhân, thân là nam tử hán đại trượng phu, hiểu nhất là lòng dạ đàn bà."
"Ngươi!" Lưu đại nhân biến sắc.
Cố Đình Viễn lại không để ý tới hắn ta, bởi vì hắn nhìn thấy Phùng Văn Bỉnh tới!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play