"Tam Tự Kinh vẫn lấy một trăm năm mươi văn tiền." Hắn tính tiền theo số chữ: "Bách Gia Tín tám mươi văn tiền."
Nghe có vẻ là một mức giá rất trung thực, nhưng Trần Bảo Âm vẫn ép giá: "Đây không phải là lần đầu chúng ta chiếu cố ngươi làm ăn, có thể bớt giá chút được không!"
"A. Được. Được." Cố Đình Viễn theo bản năng nói. Mức giá này đã rất phải chăng, nếu bớt đi, hắn gần như là làm không công.
Do dự một chút, hắn nói,"Rẻ hơn nhiều nhất là năm văn tiền."
"Được!" Trần Bảo Âm trả lời ngay lập tức. Năm văn tiền cũng là tiền, mua mấy cái bánh bột mỳ trắng, có thể để cho Đỗ Kim Hoa ăn!
Thấy nàng không mặc cả nữa, Cố Đình Viễn thở phào nhẹ nhõm, trán lạnh toát, giơ tay áo lên chấm chấm, phát hiện không biết từ lúc nào căng thẳng đến đổ mồ hồi hột.
"Khi nào chúng ta lấy được?" Sau khi hai người nói chuyện, Trần Nhị Lang đứng trở về chặn muội muội lại.
Cố Đình Viễn không hề cảm thấy thất vọng, ngược lại là thở phào nhẹ nhõm. Đôi mắt nàng quá sáng ngời khiến hắn vừa bối rối vừa lo lắng. Đối mặt với ánh mắt cảnh giác, không thiện cảm của Trần Nhị Lang, hắn cảm thấy yên tâm hơn một chút: "Hai ngày sau buổi sáng, vẫn là ở đây, mọi người tới lấy."
"Vậy thì quyết định vậy đi." Trần Nhị Lang nói.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play