Hai năm nữa nữ nhi muốn gả đi, ở nhà phu quân và ở nhà mẫu thân có thể giống nhau sao? Bà càng nghĩ càng không nỡ, khi mua bánh bao, mua thêm hai cái: "Để dành mai ăn".
Ngày mốt mới tới lấy sách, ngày mai cũng không vào thành, mua trước để giành lại vậy.
"Tạ ơn nương." Trần Bảo Âm cười nhận lấy, cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Nàng thích cảm giác được ưu ái, về phần người trong nhà có thể có ý kiến? Đó chính là chuyện không có cách nào khác rồi!
Trần Nhị Lang thèm ăn đến chảy nước miếng, năn nỉ: "Nương, nương mua cho con một cái được không? Buổi sáng con chỉ ăn nửa cái bánh ngô và một bát cháo, vừa lên trấn đã đói bụng."
Đỗ Kim Hoa liếc hắn một cái, lòng vững như sắt: "Cố chịu đựng đi."
"..." Thực sự là mẫu thân a.
Hắn trông mong nhìn Trần Bảo Âm, đáng thương nói: "Bảo Nha, nhị ca đối xử với muội như thế nào?"
Trần Bảo Âm suy nghĩ một lúc rồi lấy một chiếc bánh bao từ trong giỏ ra. Đỗ Kim Hoa cả kinh, ngăn nàng lại: "Nghe hắn nói nhảm! Người lớn, sao lại dễ đói như vậy? Hắn đang dỗ người!"
Oan uổng a! Đây là mẫu thân nói ra được sao Người lớn mới càng dễ bị đói!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT