"Được rồi!" Thấy muội muội không chịu đi, Trần Nhị Lang từ bỏ ý định. Đối với việc thư sinh lừa hắn? Hắn không lo lắng.
Trần Nhị Lang tự tin mạnh dạn đi ra ngoài.
Tôn Ngũ Nương đi theo phía sau: "Con về nhà ngoại một chuyến. Kim Lai đo học, nhưng gia gia, nai nãi, bá bá còn chưa biết chuyện! Con qua báo cho bọn họ!" Vừa nói, nàng vừa xách giỏ đi ra ngoài.
"Bữa trưa có nấu phần cơm các ngươi không?" Đỗ Kim Hoa hét lên.
Tôn Ngũ Nương cũng hét lên: "Đừng nấu! Con và Nhị Lang sẽ ăn cơm ở nhà ngoại!"
Đỗ Kim Hoa lẩm bẩm: "Không về thì bảo Nhị Lang về chứ!" Hai người bọn họ, mỗi ngày chạy đến nhà người ta ăn cơm. Tôn Ngũ Nương thì không sao, đó là gia đình ruột thịt của nàng, nhưng còn Trần Nhị Lang? Ai lại chạy đến nhà nhạc gia để xin ăn? Thật mất mặt!
Lần này Tôn Ngũ Nương trả lời bà, vừa nói vừa cười với Trần Nhị Lang đi xa dần.
Mặt mũi là cái gì? Có thể thành cơm ăn sao? Tôn Ngũ Nương và Trần Nhị Lang không quan tâm đến những điều đau đầu nhức óc này. Nhà mấu thân nàng sẵn sàng lo cơm nước, tại sao nàng và Nhị lang lại không ăn?
"Hai đứa ngu xuẩn." Đỗ Kim Hoa mắng một tiếng, cầm chổi bắt đầu quét sân.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play