Tiền Bích Hà giật mình: "Tìm danh y à?" Nàng uống rất nhiều nước tro trầm hương đều vô dụng, cũng ăn rất nhiều côn trùng, nhưng một chút hiệu quả cũng không có.
"Sẽ bị người ta coi thường." Nội tâm nàng khẽ động, lại rơi vào trầm mặc.
Đi kinh thành một chuyến, kể cả không làm gì, chỉ đi đường, thuê phòng trọ cũng đã là một khoản chi không hề nhỏ. Hơn nữa, còn tìm danh y? Không có bao nhiêu lạng bạc, còn không phải sẽ bị bẽ mặt.
Nếu vài lạng bạc có thể chữa khỏi được cho nàng, nàng dẫu dập đầu xin ăn cũng am lòng.
"Họ sẽ phải nể mặt." Trần Bảo Âm nói, lấy khăn tay trong ngực ra mở ra, bên trong lộ ra một miếng ngọc bội: "Tẩu cầm cái này đi, có thể xem bệnh bốc thuốc cho tẩu."
Dưới ánh lửa, miếng ngọc xanh có chất lượng tuyệt hảo, thoạt nhìn đáng giá rất nhiều tiền. Tiền Bích Hà liếc mắt nhìn, lập tức hoa mắt, không khỏi bi thương, xua tay đẩy khăn tay cùng ngọc bội trả lại: "Làm sao có thể? Cất đi! Mau cất đi!"
"Người cưỡi ngựa đeo bội kiếm đó cho muội cái này." Trần Bảo Âm thản nhiên nói, không có bất kỳ sự quan tâm hay coi trọng nào, như thể đây không phải là miếng ngọc bội mà là một viên đá: "Hắn đưa cho muội là để có việc gì thì tới Hoắc phủ tìm hắn. Nhưng cả đời này muội cũng sẽ không bao giờ cầu xin hắn. Miếng ngọc bội này đưa thì cũng đưa rồi, để nó trị bệnh cho tẩu!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play