Hắn một công đôi việc, vừa vẽ tranh vừa nhìn nàng. Cơ hội có thể quang minh chính đại nhìn nàng, hắn làm sao có thể bỏ lỡ.
Nơi đây chỉ có hai người bọn họ. Cố Đình Viễn trong lòng rất vui, nhưng khi thấy động tác nàng đột nhiên làm động tác ôm cánh tay, hắn lại cảm thấy đau đớn trong lòng.
Khắp người nàng toả ra lãnh ý, nhìn qua lạnh như băng không dễ chọc phá, nhưng thực chất chỉ là lớp vỏ mỏng manh. Nàng đã quá căng thẳng, như thể chỉ một chút nữa thôi sẽ sụp đổ.
Hắn tự hỏi, vị khách vừa nãy, không biết đã làm gì? Xé đi bức tranh sơn thuỷ, đặt lại giấy, hắn bắt đầu vẽ một bức tranh mới.
Hắn biết Bảo Âm rất thích hoa mẫu đơn, cảm thấy rằng hoa mẫu đơn rất lộng lẫy, quốc sắc thiên hương. .
Hắn đã từng vẽ rất nhiều tranh hoa mẫu đơn cho nàng trang trí trong phòng, nàng nhìn chán lại đổi sang một bức mới. Nhưng lúc này chuẩn bị chưa đủ, trên tay cũng không có thuốc màu phù hợp.
Nghĩ đến đây, ánh mắt của hắn rơi vào chung quanh, gió thu vẫn chưa làm khô héo lá cỏ xanh biếc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play