Bà lấy ra một chiếc khăn tay, gói thỏi bạc lại, chạm vào thỏi bạc lạnh lẽo qua chiếc khăn tay, như thể bà đang chạm vào da thịt rơi ra từ nữ nhi.
"Đây là tiền xây học đường." Trần Bảo Âm lấy ra một thỏi khác, nhìn Trần Đại Lang, rồi nhìn Trần Nhị Lang: "Đại ca, nhị ca, chuyện này muội nhờ hai người xử lý. Gạch ngói, bàn ghế, đồ dùng không vượt quá tám lượng. Nếu làm xong còn dư thì hai người có thể cầm."
Lời này vừa nói ra, Trần Đại Lang ngây ngẩn cả người.
Đôi mắt của Trần Nhị Lang sáng ngời: "Bảo Nha, ca ca còn có thể lấy sao?" Tiền riêng! Đây là tiền riêng!
"Vâng." Trần Bảo Âm gật đầu, mỉm cười dịu dàng,"Nhưng không thể cắt bớt cắt xén nguyên vật liệu, phải làm tốt những việc cần làm. Như thế nếu có dư tiền, thì coi như tiền bồi dưỡng hai ca ca chịu vất vả."
Trần Đại Lang không cảm thấy vất vả gì hết, đây đều là làm việc vì người trong nhà, hắn mở miệng nói: "Không cần."
"Được! Được!" Trần Nhị Lang lớn tiếng nói, át đi giọng nói của đại ca "Bảo Nha thật là chu đáo! Yên tâm đi, ca ca nhất định sẽ làm thật tốt!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play