Thiên Bảo thì không giống vậy, nhà trẻ của cậu bé không có nghỉ đông, nghỉ hè, mà đóng học phí cả một năm, muốn nghỉ thì cứ xin phép, so ra tương đối rộng rãi hơn nhiều.
Phương Trạch Vũ vẫn nhớ chuyện Thư Nhan nói nghỉ hè sẽ cùng ra ngoài chơi. Mấy hôm nay anh vẫn luôn muốn đi đâu đó, vốn là định ra nước ngoài, nhưng Thư Nhan lại bảo đợi Thiên Bảo lớn hơn chút nữa rồi đi chung, trong nước thì anh nghĩ có thể đi thảo nguyên một chuyến.
"Trước đây anh từng ở đó mấy năm, quen thuộc địa điểm, anh cũng biết cưỡi ngựa nữa. Đến lúc đó anh có thể dẫn các em ra ngoài chơi. Người dân bên đó ai cũng nhiệt tình, không thiếu các hoạt động."
Thật ra thì Thư Nhan định đi nơi gần biển, nhưng thảo nguyên cũng được. Trước kia cô từng cân nhắc, chỉ là bây giờ ở đó hơi lộn xộn, cô sợ sẽ không an toàn. Nếu Phương Trạch Vũ đã nói như vậy thì hẳn không có vấn đề, đã vậy thì tháng bảy đi thảo nguyên, tháng tám đến ven biển.
Hai đứa bé tan học về, Thư Nhan nói: "Có thể là hành trình của chúng ta sẽ thay đổi. Chúng ta đi thảo nguyên trước, đợi tháng tám lại đi ngắm biển được không?"
"Tháng này đi thảo nguyên, tháng sau đi ngắm biển ạ?" Thanh Thanh và Thiên Bảo vui mừng nhìn Thư Nhan. Đối với những đứa bé, chúng đều rất thích cả hai nơi này.
"Phải. Nhưng mà ba người chúng ta đi không thì hơi không an toàn, đến lúc đó chú Phương sẽ đi cùng chúng ta." Thư Nhan thử quan sát biểu cảm hai đứa bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT