"Anh ba, anh nói thẳng với bọn họ giúp em đi. Em sẽ không bao giờ quay về. Không phải bà ta hay nói nuôi con trai để sau nó lo lại cho mình sao? Bây giờ bà ta bệnh, mấy đứa con trai không ra mặt, bà ta lại tìm tới một cô con gái đã bị bọn họ bán đi từ lâu là có ý gì?" Thư Nhan thật sự cảm thấy bi ai thay nguyên thân. Ba mẹ gì mà thế này vậy?
Thư Kiến Dương cũng hiểu gia đình thím hai làm việc không hợp lý: "Anh biết nên xử lý thế nào rồi, bên em đừng lo, có kết quả anh sẽ gọi cho em."
"Dạ, vậy lại phiền đến anh ba rồi." Thư Nhan ngại ngùng bảo.
"Khách sáo với anh làm gì. Bây giờ anh cũng không biết mình đang giúp em hay hại em nữa. Đôi khi anh ngẫm lại thì thấy nếu chúng ta không liên lạc với nhau, em bình an sống cuộc sống của mình ở ngoài, không biết chuyện tệ hại đó ở nhà cũ thì có thể lại tốt hơn." Thư Kiến Dương do dự mãi mới gọi cuộc gọi này.
Thư Nhan hơi trầm mặc: "Anh không sai, là em đã làm khó anh rồi."
Thư Kiến Dương thì có lỗi gì chứ, bị kẹp giữa hai mẹ con cô, nói thì sợ mang buồn phiền đến Thư Nhan, không nói lại sợ sẽ xảy ra chuyện gì thật, rồi về sau Thư Nhan hối hận.
Bên trong bệnh viện tốt nhất Tây Thành, Lâm Tử Hương hừ hừ trở mình: "Con nói xem Thư Kiến Dương có gọi điện thoại cho Thư Nhan không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play