Phù Nguyệt than nhẹ một tiếng, thân mình hướng ra ngoài, duỗi tay cho Quý Ngọc Trạch, chàng cũng rất ngoan mà chậm rãi đặt bàn tay ướt đẫm của mình lên.
Không ngờ chàng vừa ra liền ôm lấy nàng, Phù Nguyệt hơi giật mình.
Quý Ngọc Trạch khom lưng, một thân trích tiên băng cốt hoàn toàn bị bẻ gãy, đôi tay lạnh lẽo, xuyên thấu qua lớp xiêm y mỏng manh truyền lại cho nàng.
Mái tóc dài ướt dầm dề dính ở bên hông, cằm chàng nhẹ nhàng tựa trên vai Phù Nguyệt, không nói lời nào, buông xuống hàng mi dài, ánh mắt u tĩnh đến làm người tim đập nhanh.
Thấy vậy, trong lòng Phù Nguyệt nghẹn lại, nói thật, nàng luyến tiếc Quý Ngọc Trạch, thậm chí có một ý niệm cực kỳ hoang đường, đó chính là mang chàng đi.
Nhưng làm sao có thể.
Nàng còn chưa thể xác định được việc mình có thể trở về hiện đại hay không thì làm sao có thể mang cả Quý Ngọc Trạch về? Quả thực si tâm vọng tưởng, hệ thống lại lạnh như băng, không hề nhân nhượng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT