Phù Nguyệt vòng qua bình phong mà đứng trước cây đàn cổ được chế tác hoàn mỹ, Quý Ngọc Trạch hai tay đặt lên dây đàn, ngẩng lên mỉm cười nhìn nàng.
“Phù Nhị nương tử.”
Âm thanh tra tấn màng tai cuối cùng cũng dừng lại, Phù Nguyệt lập tức cảm thấy dễ chịu hơn không ít.
Mà chàng dường như nhìn thấu được suy nghĩ trong lòng nàng, không hề kiêng kỵ mà nói ra: “Xin thứ lỗi, ta ở phương diện này tư chất kém cỏi, cố tình lại thích đàn.”
Đây là cách nói khiêm tốn, Phù Nguyệt đoán nếu không phải chàng từ năm sáu tuổi đã hiểu biết mọi thứ, thì đánh đàn cũng không phải chuyện khó.
 “Lang quân quá khiêm tốn.” Nàng gượng gạo tiếp lời, cố tình nói dối: “Ta cảm thấy, ừm, còn rất dễ nghe.”
Tiểu Tần đứng bên cạnh nàng ghi chép lại, muốn cười nhưng không dám cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play