Khi Phù Nguyệt đến sân thì thấy Quý Ngọc Trạch đang chăm chút hoa cỏ với vẻ mặt rất chuyên chú, bộ quần áo sa tanh màu bạc chạm rỗng dưới ánh mặt trời có hơi phản quang.
Bên hông thắt một dải dây lưng bạch ngọc dài, dáng người cao ráo, khuôn mặt như ngọc cổ ngàn năm, không tì vết, trong veo.
Chàng là người chỉ cần đứng đó thôi cũng có thể hoàn toàn thu hút sự chú ý của người khác.
Nhưng Phù Nguyệt lại không nhìn kỹ, cũng không có phản ứng gì nhiều.
Nàng không lên tiếng gọi mà cứ thế đi tới.
Quý Ngọc Trạch chỉ cần hơi nghiêng đầu là có thể thấy được vạt áo của nàng, liền dừng tay lại mà nhẹ nhàng hỏi: “Phù Nhị nương tử, mắt đã đỡ hơn chưa?”
Sau khi bỏ băng gạc thì mắt nàng quả thật không có vấn đề gì lớn, nhưng vẫn chưa hoàn toàn khỏi, nhìn mọi vật hơi mờ, không rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT