Mực đậm vô tận nặng nề phết lên chân trời, chỉ còn lại chút ánh trăng nhỏ bé, vì đứng quá gần nên Phù Nguyệt có thể thấy rõ biểu cảm trên mặt Quý Ngọc Trạch.
Bình tĩnh.
Cảm giác duy nhất mà nàng nhận được chỉ có vậy.
Nhưng Phù Nguyệt hiểu rõ một đạo lý, đó là trước khi bão tố ập đến thường sẽ thiên về sự yên lặng.
Giống như mặt biển, sóng gió tuy có lẽ nhìn không lớn, nhưng bên trong có thể đang ấp ủ cái gì mà một khi bão tố bắt đầu, nếu không trốn kịp thì sẽ bị cuốn vào đáy biển lốc xoáy.
Phù Nguyệt lo lắng chàng sẽ trách nàng tự ý chạy ra ngoài.
Nhưng nàng cũng rất tỉnh táo, cần phải làm như vậy, dù sao mình cũng không muốn, cũng không thể mãi mãi làm con rối mà phải nhất định phải khôi phục sự tự do của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT