Phù Nguyệt nắm chặt chuông bạc, nhìn thẳng vào mắt Quý Ngọc Trạch: "Muốn, nhưng lại không muốn."
Ánh bình minh xuyên qua rèm cửa sổ, bên ngoài là chim chóc hót véo von, thanh thanh lọt vào tai, ánh mắt nàng kiên định mà trả lời.
Tay chàng khựng lại, trên khuôn mặt như ngọc hiện lên nụ cười như đang rất vui vẻ: "Chỉ giáo cho?"
Gió ào ào lướt qua, tựa như âm thanh lộn xộn nhưng lại hài hòa, dù đóng cửa lại cũng vẫn nghe thấy, Phù Nguyệt hơi tiến lên.
"Muốn. Là bởi vì ta hy vọng có thể sống như người bình thường."
Ngừng lại một chút, nàng lại tiến gần thêm chút nữa, một lọn tóc trên trán rũ xuống lướt qua mu bàn tay Quý Ngọc Trạch.
Hai người mặt đối mặt, đáy mắt đều phản chiếu hình ảnh của đối phương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT