Dương sư huynh nói: “Canh gừng đã phát xong, trời cũng không còn sớm, ta về trước đây. Nam Tri, y quán hiện tại không có việc gì gấp, ngươi có thể ở lại đây.”  
Tần Thanh Chước nghe vậy, ánh mắt sáng lên. Minh Nam Tri khẽ mím môi, nhẹ nhàng gật đầu: “Dương sư huynh, để ta giúp huynh dọn mấy thùng này lên xe đẩy.”  
“Ta làm.” Tần Thanh Chước nhanh chóng lên tiếng, sao có thể để phu lang của mình vất vả dọn đồ nặng như thế. Hắn liền chủ động gánh việc này.  
Sau khi Dương sư huynh rời đi, Tần Thanh Chước dẫn Minh Nam Tri vào lều làm việc của mình. Nơi này cũng rất đơn sơ, trên bàn bày đầy công văn và sổ hộ tịch. Hắn dự tính ngày mai khi phát cháo cho dân sẽ đối chiếu hộ tịch, tên tuổi của từng người, nhờ trưởng thôn và hương thân hỗ trợ để công việc trôi chảy hơn.  
“Hôm nay trời lạnh lắm, cầm bình nước nóng này đi.” Tần Thanh Chước đưa bình nước nóng trên bàn cho Minh Nam Tri.  
“Ngày mai ta sẽ nhờ người trong phủ nấu thêm ít canh gừng mang đến.” Hồi Xuân Đường còn nhiều bệnh nhân, vào mùa đông số người nhiễm lạnh tăng lên, trong y quán chỉ có sư phụ, hai sư huynh và hắn, không thể lúc nào cũng rảnh để đến đây nấu canh.  
“Nam Tri, đệ thật sự quá tốt.” Tần Thanh Chước cầm tay hắn, lòng tràn đầy cảm kích.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play