Sau khi ăn lửng dạ, hắn đi bộ đến trường xã, nhìn xem có cơ hội kiếm tiền nào không, bởi vì tiền của thư sinh là dễ kiếm nhất.
Sau khi ăn xong, một đám thư sinh ở trong một cái đình tụ thành một vòng tròn, nơi nào có náo nhiệt nơi đó liền có tranh luận, mà nơi nào có tranh luận rất có khả năng có cơ hội kiếm tiền.
Tần Thanh Chước chen vào.
“Phùng huynh, những lời này giải thích thế nào?” Thư sinh đang nói chuyện lớn lên cao to, ngữ khí mang theo tươi cười.
Phùng Hoa hừ lạnh một tiếng nói: “Những lời này có nghĩa là người hiếu thuận sẽ không gây rắc rối, mà người như vậy cũng chính là phẩm đức của quân tử, hiếu là nguồn gốc hình thành nên lòng nhân từ của con người.”
Lạc Xuyên mỉm cười nói: “Vậy Phùng huynh có cảm thấy đúng không?”
“Khổng Tử nói đương nhiên là đúng, nếu ngay cả cha mẹ cũng không hiếu thuận, sao có thể phụng dưỡng quân chủ, sao có thể trở thành quân tử nhân đức.”
Lạc xuyên: “Nhưng cũng có người không hiếu thuận cha mẹ, cũng có thể trở thành quân tử nhân đức, trở thành cánh tay trái phải đắc lực của quân chủ, từ xưa đến nay trung hiếu khó lưỡng toàn, vậy phải giải thích thế nào?”
Các thư sinh khe khẽ nói thầm, bọn họ rơi vào trầm tư, không biết phải trả lời câu hỏi của Lạc xuyên thế nào.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play