Tần Thanh Chước da mặt dày, không để ý ánh mắt của người khác. Lục phu tử đã quay lại Quận Học Tần Thanh Chước trước hết mang bọc hành lý về Quận Học.
“Tần huynh?” Mạc Thương nhận ra thân hình quen thuộc và lên tiếng hỏi.
“Mạc huynh.” Tần Thanh Chước quay lại, lễ phép chắp tay vẫn giữ phong thái ngày xưa. Dù mặt mũi bẩn nhưng ánh mắt vẫn sáng ngời như trước.
“Tần huynh sao lại thành ra thế này?” Mạc Thương hỏi. Đi du học với phu tử sao lại trở nên giống người chạy nạn vậy? Mạc Thương cũng đã du học nhưng cảm thấy rất thoải mái, đi đâu cũng có thể ngắm cảnh, thư thả và thậm chí còn ngâm thơ.
Tần Thanh Chước đáp: “Có chuyện khó nói hết. Mạc huynh, ta về trước chỉnh sửa một chút, có việc nói sau.”
“Kia cũng được.” Mạc Thương gật đầu rồi rời đi.
Mạc Thương có chút lo lắng cho Tần Thanh Chước, thấy hắn đã phải chịu cực khổ khi đi du học, chẳng còn thời gian học hành và Lục phu tử thì quá vô tâm. Nhưng giờ đây không thể làm gì được nữa Mạc Thương lắc đầu rồi đi tiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT