Về chuyện Tần Lâm Xuyên tới ăn cơm cùng cả nhà, cha Tô cùng Tô Khải rất bối rối, mẹ Tô thì lại rất vui, thằng bé lớn lên rất tốt, có kiến thức, còn rất ngoan, bà chưa bao giờ thấy cậu bé nào thuận mắt đến vật. Đối với quyết định của con gái, bà vô cùng hài lòng, con gái đã lớn rất hiểu chuyện, hiểu rõ cách đối nhân xử thế.
Tô Khải vốn nghĩ rằng, chờ tiền lương tháng này về tới thì anh ta sẽ mời Tần Lâm Xuyên đi tới tiệm cơm quốc dân ăn một bữa, không nghĩ tới em gái mình đã mời người ta trước rồi.
"Cha mẹ, anh, mọi người đã về. Đồng, đồng chí Tần, mời vào, tôi dọn cơm ngay đây." Cô đúng là không nhìn thấy anh, anh trai cùng Tần Lâm Xuyên cao bằng nhau, anh trai đi ở phía trước Tần Lâm Xuyên, công thêm lúc đi tới đây có hơi dốc, cô không phát hiện ra.
"Ai ôi, gần đây mẹ quá hạnh phúc rồi, mỗi lần về nhà đều có sẵn đồ ăn." Mẹ Tô xúc động nói, trước đây ở nhà ông cụ Tô, bà phải dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó, con bò già của đại đội cũng không khổ bằng bà. Đừng nói tới về nhà có đồ ăn nóng, cả nhà đó giống như ông tướng chờ bà làm cơm xong, bưng lên tận bàn mới bắt đầu ăn cơm.
Mà phần lớn thời gian đó cả nhà họ lại không có cái ăn.
Cha đứa nhỏ phải vội vàng làm việc vặt trong nhà, muốn để lại chút đồ ăn cũng không có khả năng, chẳng khác gì chọc thủng trời.
Nhớ lại những ngày ở nhà ông cụ Tô, mẹ Tô vừa thấy chua xót vừa oán hận.
Không giống như bây giờ, con cái hiếu thuận, biết thương cha mẹ, chồng hỏi han ân cần chăm sóc, đây mới là sống, mới có hy vọng.
"Đúng là áo bông nhỏ." Cha Tô ở bên cạnh vừa rửa tay rửa mặt vừa nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT