"Cháu không làm được gì nhiều, thím Tô ngàn vạn lần không cần nói như thế, nếu như là người khác thì cháu cũng sẽ làm thế, hơn nữa cháu với Tô Khải còn rất thân quen nữa." Tần Lâm Xuyên vô cùng khiêm tốn, không ôm hết công lao lên người mình.
Tô Điềm nói: "Anh, để cho họ tự khen lẫn nhau, chúng ta mau ăn thôi, nếm thử thịt thỏ này đi, so với món canh luộc nhạt nhẽo của mẹ còn ngon hơn, còn có chả cá này, chua chua ngọt ngọt rất thơm, gà rừng hầm nấm ăn rất tốt, còn món đậu phụ Tứ Xuyên này lại càng không thể chê, món cải thảo xào chua này ăn vào kích thích vị giác, anh mau ăn đi, chúng ta mặc kệ họ."
Tô Điềm nói xong, gắp cho anh trai một đũa.
"Con bé này, chỉ có con dám nói thế." Mẹ Tô trợn mắt cười mắng.
"Nhóc Tần, muốn ăn gì thì cứ gặp." Bà không thể gắp đồ cho người ta, nhỡ thằng nhóc không quen lại khó chịu.
"Đúng rồi đấy, mau ăn đi, nếu không cục cưng Điềm Điềm lại tức giận." Cha Tô cười nói.
"Cục cưng Điềm Điềm?" Kỳ thực Tần Lâm Xuyên cố ý hỏi để được quang minh chính đại nói nhũ danh của Tô Điềm.
"Đúng vậy, biệt danh của nhóc Điềm khi còn bé, nghe rất hay phải không?" Cha Tô đắc ý hỏi.
Tần Lâm Xuyên mỉm cười: "Rất hay ạ.". Nói xong, tai đỏ cả lên, nhanh chóng gắp một miếng chả cả để che giấu. Đúng là ăn ngon thật, đồ anh ăn ở tiệm cơm quốc doanh cũng không ngon như này đâu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT