Tần Lâm Xuyên nói xong thì trực tiếp đi nhanh về phía trước, hai anh em kia nhất định sẽ không đạp xe đạp về mà tự mình đi bộ trở về, nếu như ở cửa thôn còn gặp xe trâu thì còn được nghỉ một hồi, nếu như không có, bé con mềm mại kia sẽ tức giận, nhất định sẽ mệt muốn chết.
Khiến bé con cứ đi bộ như thế trở về, anh không nỡ, chân dài nhanh chóng sải bước đuổi theo.
Để lại hai vợ chồng già Tần Thương với Phó Xảo đau khổ, hai người họ vốn định gây khó dễ cho Tần Lâm Xuyên, để anh nuôi sống bọn họ, cho bọn họ chỗ ăn chỗ ngủ, hai người họ cái gì cũng không mang, quần áo để thay lại không có, đừng nói tới cái gì mà đồ ăn.
Ở trên tàu hỏa chỉ được hai cái bánh ngũ cốc bột ngô còn tiếc không nỡ ăn, bây giờ đói mềm cả chân, cứ tưởng Tần Lâm Xuyên thấy bọn họ thì thể nào cũng phải dẫn đi ăn một bữa cơm, nhưng không ngờ...
Bây giờ nghe ý tứ của Tần Lâm Xuyên, khẩu phần đồ ăn đều phải tự chuẩn bị, anh thật sự mặc kệ bọn họ, vậy thì hai ngày này bọn họ phải ăn ở đâu đây? Hai vợ chồng buồn bực muốn chết, vì muốn chiếm lời nên tới đây, không nghĩ rằng chính hai người lại phải bỏ tiền ra, đau lòng chết đi được.
Đồ ăn không thể nói muốn mua là mua được, bây giờ trước tiên chỉ có thể theo Tần Lâm Xuyên quay về nông thôn, đến đó rồi mua lại từ tay người dân là được.
Tô Điềm ngạc nhiên nói: "Anh Lâm Xuyên, sao anh đã tới đây rồi? Nhanh thật đó."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT