Tần Lâm Xuyên thở dài một cái, gánh nặng đường xa, phải thật nỗ lực mới được! Suy nghĩ xong, anh cầm chén canh lên, vài ngụm uống xong, buông bát đũa xuống chuẩn bị đi về, anh không muốn hai người kia chạy tới làm khó cha mẹ Tô, càng không muốn bởi vì chuyện của mình mà khiến cha mẹ Tô có ấn tượng xấu về mình.
Hai người kia mà tới đây chắc chắn không nói được lời tử tế gì, không chỉ thế mà còn nâng mắt chó coi thường người khác.
"Được rồi, mau trở về nhìn xem có chuyện gì đi." Cha Tô nói, về phần thu dọn bát đũa, không cần Tần Lâm Xuyên phải làm, nhà họ chỉ có bốn cái bát, không cần thêm người vào dọn.
Tần Lâm Xuyên biết cha Tô là vì muốn tốt cho mình, sợ anh bị người khác nói vào, nhưng anh vẫn đứng dậy lau dọn bàn sạch sẽ rồi mới lên tiếng: "Chú, thím, cháu đi trước đây ạ." Anh phải hỏi cho rõ mục đích của hai người kia, miễn cho bản thân ở thế bị động.
Cha mẹ Tô có hơi lo lắng cho anh, dù sao chuyện đều do cha mẹ thiên vị mà thành, trên mặt mẹ Tô đầy sự lo lắng với yêu thương, làm Tần Lâm Xuyên cảm thấy ấm lòng.
Đã bao lâu rồi anh chưa được người khác quan tâm như thế, mẹ Tô mang đến cho anh cảm giác giống như trở thành một đứa con của bà vậy, nhưng mà vẻ mặt nóng lòng muốn thử của bé con là sao đây?
Tô Điềm thấy Tần Lâm Xuyên phát hiện, vội vàng thu hồi vẻ hả hê của mình, vô tội nháy mắt với anh mấy cái, cô chính là đang cười trên nỗi đau của người khác, ai bảo anh bị cô phát hiện một mặt kia chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT