"Ha ha." Tô Điềm thực sự không kìm được, tại sao lại trông buồn cười như thế chứ, nhìn bộ dáng của Tần Lâm Xuyên cứ như là chạy trốn dịch bệnh, thực sự buồn cười chết đi được, mà Bạch Man thì cứ như là keo dính trên da chó, còn muốn dán lên người Tần Lâm Xuyên. Một người ra sức trốn, một người ra sức dính, ai ôi, mẹ ơi!!
Bạch Man nghe thấy tiếng cười thì xoay người nhìn, mà Tần Lâm Xuyên lại bất đắc dĩ lắc đầu một cái, thầm mắng một tiếng nhóc con thúi tha.
Bạch Man nhìn thấy Tô Điềm đứng khoanh tay ở cửa, vẻ mặt hứng thú, khóe mắt lộ vẻ coi thường nhìn chị ta, cứ như chị ta đang làm trò hề, Bạch Man tức giận muốn đi tới lại ngừng, nỗ lực đè lại hận ý trong lòng, ngẩng đầu kiêu ngạo cười lại, càng ra sức đi theo sau bước chân của Tần Lâm Xuyên, một bộ tôi là người chiến thắng.
Kết quả là, vui quá hóa buồn, vấp ngã.
"Ôi trời ơi, cẩn thận cẩn thận! Nhìn chị kìa, lại vấp ngã nữa rồi." Cho chị ta đắc ý này, cứ nằm trên đất đi.
Bạch Man vốn muốn để Tô Điềm ghen tỵ nhìn theo mình, nhìn chị ta đi cùng Tần Lâm Xuyên trở về ký túc xá thanh niên trí thức như một cặp vợ chồng, tự dưng lại bị té ngã. Lại nghe thấy nói giòn giã của Tô Điềm, giống như đang cười trên nỗi đau của người khác.
Bạch Man lại quay lại nhìn Tô Điềm, như là cái gì chứ, kia chính là đang cười trên nỗi đau của người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT