Bạch Man một chút cũng không nhìn ra quan hệ giữa Tần Lâm Xuyên và cặp vợ chồng kia kém cực kỳ, nói là thù ghét nhau cũng không quá, sao mà Tần Lâm Xuyên có thể nghe lời họ được. Mà Bạch Man lại không chen được lên phía trước, nên không nghe được lời của Tần Lâm Xuyên nói, không biết Phó Xảo chỉ là mẹ kế.
Có điều, cho dù Bạch Man nghe thấy, đoán chừng cũng không phát hiện ra cái gì, trong lòng chị ta, mẹ kế cũng là mẹ, càng đừng nói tơi Phó Xảo đã nuôi Tần Lâm Xuyên từ nhỏ, hơn nữa Phó Xảo còn biết ứng phó, chị ta càng không phát hiện được.
Nghe thấy Bạch Man nói vậy, sắc mặt nghiêm túc của Phó Xảo lập tức đẹp lên: "Vậy thì thím không khách sáo nhé, cảm ơn Man Man nha, đứa trẻ này đúng là quá tốt bụng mà." Được ăn chùa thì có ngu mới không đi.
"Thím không cần khách sáo ạ, cháu đi trước đây, buổi tối thím hãy ngủ cùng cháu đi, còn chú thì nằm với anh Tần."
Bạch Man sắp xếp đâu vào đấy, hai mắt Tần Lâm Xuyên trợn lên như muốn lòi ra ngoài.
"Quá tốt rồi, được được được, thật sự là vô cùng cảm ơn cháu nhé, đúng là quá hiểu chuyện, một đứa con gái tốt, đúng là áo bông nhỏ của cha mẹ." Ngay cả chỗ ở cũng được giải quyết, trong lòng Phó Xảo rất vui, có một đứa ngu si tới chăm sóc họ chu đáo đến thế, bọn họ có thể không vui sao? Lại còn không cần tự mình bỏ tiền ra, nếu mà đi nhà trọ, Tần Lâm Xuyên mặc kệ họ như thế, chắc chắn hai người phải tự mình trả tiền, sao mà bỏ ra được chứ, cả nhà đều dựa vào chút tiền lương của Tần Thương, nhà họ thật sự quá nghèo.
Tần Lâm Xuyên nhìn hành vi ngu ngốc của Bạch Man mà cạn lời, nhưng mà nói thật, đó đều là chuyện riêng của họ, muốn tranh thủ ở một chỗ với anh, không có chuyện đó đâu. Anh ở chung một căn phòng với hai người này còn khó chịu muốn chết, sao có thể nằm chung một cái giường được?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play