"Tại sao em không được quản chứ? Đó là cha mẹ của em, em hiếu thuận bọn họ có gì sai, vì bọn họ mà lên tiếng là không đúng sao? Bản thân anh bất hiếu còn sợ bị người khác biết à, sợ bị em nói à?"
Tô Tú Anh phẫn nộ vô cùng, cái thằng anh hai yếu đuối này lại dám cãi lại bà ta. Mỗi lần bà ta tới đều mang tới hai thước vải mới cho cha mẹ, cho dù là vải lỗi thì vẫn là hàng bán chạy đấy, là bà ta cố ý giữ lại, nếu không đã bị mất lâu rồi, càng đừng nói đến mấy lọ bánh quy nữa.
Tô Tú Anh nghĩ cầm theo hai thước vải có hơi ít quá, nhưng đã đủ làm hai đôi giày rồi.
"Cô có thể quản, ai nói cô không thể, đều là con do cha mẹ sinh ra, con cái đều như nhau. Cô hiếu thuận như thế, vậy cho họ hai trăm đồng tiền dưỡng lão đi, không thì đưa họ về nhà mà nuôi, tôi đã cho họ tiền dưỡng lão rồi, tặng quà ngày lễ nữa, cô có tư cách gì mà ở đây chỉ trích tôi?" Cha Tô lạnh mặt, nhìn em gái như đang nhìn một con tép riu.
"Em... em là con gái đã gả ra ngoài, sao có thể dẫn cha mẹ về nhà chồng chứ, có khác nào để người ngoài chỉ vào cha mẹ với anh trai mà nói đâu. Hơn nữa, cha mẹ ở đâu cũng thế, tại sao anh phải ở riêng? Còn không phải do anh ghét bỏ cha mẹ già rồi, không dựa dẫm gì được nữa, anh đúng là quá hiếu thuận, may mà còn anh cả tốt tính, cho dù thế nào đi nữa vẫn nuôi cha mẹ, ai bảo người ta là anh cả chứ."
Tô Tú Anh nói móc một trận. Lúc nghe cha Tô nói "con cái đều như nhau", trong lòng bà ta còn thấy thoải mái, không thể tin là cha Tô có thể nói ra những lời như thế. Làm sao mà Tô Tú Anh bỏ ra hai trăm đồng được chứ, một tháng bà ta chỉ kiếm được hơn hai mươi đồng, người chồng Tưởng Kiến Bình cũng chỉ kiếm được hơn ba mươi đồng, bà ta còn có gia đình cần phải nuôi. Ông bà Tô còn có con cháu nuôi dưỡng, đâu cần tới bà ta.
"Cô cũng biết mình là con gái đã gả đi à? Lại còn cha mẹ đã già nên tôi ghét bỏ? Từ khi ba tuổi tôi đã biết tự mình kiếm công điểm lấp bụng, bây giờ tôi sắp bốn mươi tuổi rồi, có lúc nào ăn mà không phải do tự tay tôi kiếm không? Huống chi tôi không chỉ nuôi nhà của tôi, có muốn nhìn bảng công điểm của tôi hay không? Cô nói là cha mẹ của mình ở đâu cũng thế, cô còn dám nói lời này sao? Vừa mới gả về chưa được bao lâu, tại sao đã sống chết đòi ra ở riêng? Cô không có tư cách dùng mấy lời này để mắng tôi, con người cần phải có lòng tự trọng, đáng tiếc là cô lại không có."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT