"Có gì không được chứ, làm hai ca, lại chỉ có một mình. Đến lúc đó một người làm ban ngày, một người làm tối, thay phiên mà làm, nhưng mà, đây là bán việc, giá năm trăm đồng, nếu như anh hai không có đủ, tôi có thể cho anh vay một ít." Tương Kiến Bình thật lòng nói ra.
Hai anh em Tô Điềm và Tô Khải không biết nên bày ra vẻ mặt gì bây giờ, chú út này tốt quá, khiến bọn họ nghi ngờ người này có thật là người hay không, chính bọn họ cũng không biết.
Tưởng Kiến Bình nhìn rõ vẻ mặt nghi hoặc của cả ba, nhưng không giải thích gì thêm. Khi còn bé, Tưởng Kiến Bình cũng nghèo khổ như thế, lúc đó ông đã nghĩ, nếu như có người tới giúp mình một tay thì tốt biết mấy, mặc dù sau đó không có ai giúp đỡ ông, nhưng ông có năng lực, lại không phải là một người vong ân phụ nghĩa, huống chi người này còn là anh rể của mình, Tưởng Kiến Bình nguyện ý giúp một tay.
Tương tự, ông cũng muốn tạo mối quan hệ tốt. Tưởng Kiến Bình làm việc ở cung tiêu xã, có loại người nào mà chưa thấy chứ, ông nhìn ra được, ngọn núi này không trói được hai anh em Tô Điềm và Tô Khải, sớm muộn hai anh em này sẽ giương cánh bay cao trên bầu trời, ông muốn làm một điều gì đó tốt cho con cháu của mình.
Với lại, Tưởng Kiến Bình cho họ vay tiền, chứ không phải tặng không, chưa kể là cho dù tặng thật thì ông không có nhiều tiền như thế để tặng, mà chưa chắc tặng thì người ta đã nhận.
Cha Tô rất cảm động, nhưng hiện trong tay không có nhiều tiền đến vậy, tâm tình kích động bỗng tuột xuống.
"Chú út, khi nào có thời gian rảnh thì chú có thể dẫn cha cháu đi xem chỗ làm một chút được không, nhìn thử xem cha cháu có thích hợp với công việc này hay không."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT