"Điềm Điềm, con nói là con muốn đi lên núi làm gì cơ?" Mẹ Tô bật người dậy từ trên giường gạch, hô to.
"Mẹ, con đi dạo xung quanh thôi, không đi chỗ khác đâu, mọi người cứ yên tâm." Tô Điềm xoa cái trán không hề có một giọt mồ hôi nào của mình, từ sau khi bị con hổ vô liêm sỉ kia cào trúng, cha mẹ không cho cô đi lên núi nữa, gần đây cô sắp nghẹn chết rồi.
Mẹ Tô trực tiếp dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn con gái.
Tô Điềm nhìn sang cha Tô và Tô Khải cầu xin giúp đỡ, cha Tô cảm thấy gần đây con gái sắp bị nghẹn hỏng rồi, chỉ cần không đi sâu vào trong núi mà đi dạo ở dưới chân núi, cẩn thận một chút sẽ không có việc gì. Bình thường lợn rừng cũng không chạy xuống núi.
Ánh mắt của Tô Khải lại lóe lên, anh ta biết rõ em gái mình muốn đi bắt thú để kiếm tiền mua việc cho cha già. Nhưng gà rừng thỏ rừng chỉ được hai đến ba đồng, lợn rừng đắt hơn, Tô Khải biết em mình có võ nghệ lợi hại, cho dù mình đi cùng em gái, anh ta vẫn không thấy yên tâm chút nào.
"Con thực sự chỉ đi một lúc thôi, nếu cha mẹ lo lắng thì để cho anh trai đi cùng là được."
"Thế thì được, không được lên núi nghe chưa? Điềm Điềm mà dám lên núi, mẹ đánh anh trai của con." Mẹ Tô nghiêm mặt nói với con gái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play