Cha mẹ cô đều vì mặt hướng đất lưng hướng trời, bị cuộc sống mài giũa thành bộ dáng già nua đầy mệt mỏi. Sau này cô cho họ uống nước suối thần mới có sức sống như bây giờ. Một hai bộ quần áo mà thôi, hai người họ đã đau lòng như thế, cô luyến tiếc, trong lòng chua xót, cùng lắm thì đợi lát nữa cô sẽ tiết lộ cho hai người họ biết một chút về đường kiếm tiền của cô.
"Làm phiền chị lấy thêm cho em hai cái áo sơ mi cùng hai cái áo lông thú." Tô Điềm chỉ vào chỗ áo treo ở bên cạnh mà nói với cô gái bán hàng, trong nhà vừa vặn có áo sơ mi trắng, vậy thì lấy thêm một cái sọc màu xanh với màu đen.
"Được được, cái này quý khách có muốn thử không? Loại này quý bà có cần không?" Nhân viên bán hàng nhiệt tình giới thiệu sản phẩm của cửa hàng.
"Không cần, không cần." Mẹ Tô vội vàng nói.
Cũng không dám để con gái mua thêm, không biết liệu một trăm đồng kia có đủ hay không, trên người bà chỉ còn có hai mươi mốt đồng thôi.
"Điềm Điềm, nhiều lắm rồi, cha mặc không hết." Chỉ cần một bộ mà ông đang mặc trên người là đủ rồi, thật sự không cần phải mua nữa, bộ quần áo này năm ngoái ăn tết mới thấy em rể mặc, không ngờ hôm nay ông cũng được mặc.
Có điều, vừa nghĩ đến tiền mua áo, ông không muốn mua nữa, trước kia mặc quần lộ ra đầu gối, mùa đông mặc một cái áo mỏng, bây giờ đã khác rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play