Chỗ dựa của họ là gì? Còn không phải là vì Hồ Vĩ làm giám đốc nhà máy may sao? Hồ Vĩ không làm nữa, vậy cuộc sống sau này sẽ như thế nào? Từ tiết kiệm tới xa xỉ thì dễ, từ xa xỉ thành tiết kiệm lại khó, hai người họ không hề muốn ăn không đủ no mặc không đủ ấm. Cho dù bởi vì Hồ Vĩ quá mức chính trực nên không có thêm thu nhập, nhưng cho dù không có nhiều tiền lương, cuộc sống của hai nhà so với người bình thường đã tốt hơn rất nhiều.
"Giám đốc Hồ, nếu ngài có việc nhà cần phải xử lý, vậy thì chúng tôi đi trước, việc này sẽ nhờ ngài xử lý rồi." Đại đội trưởng nói mấy câu xã giao.
Cha mẹ Tô vẻ mặt cảm kích nói "Làm phiền ngài, cám ơn ngài".
Mấy người đi theo sau cũng không muốn khiến giám đốc Hồ thêm khó chịu, lúc này nói lời cáo từ.
Nhà nào cũng có chuyện riêng khó nói, bọn họ ngược lại không hề chê cười một chút nào.
"Không được, mấy người không thể đi." Ngưu Thục Phân vội vàng ngăn đám người cha Tô, bọn họ muốn đi thì đi, Tô Điềm phải ở lại, hiện tại Tô Điềm đã tính là con dâu của bà ta, nếu rời đi, làm sao bà ta đem con bé này rời khỏi thôn được nữa.
Lúc trước Ngưu Thục Phân còn cảm thấy mọi việc không có sơ hở, dù sao chính miệng bà nội ruột thừa nhận, còn có văn bản chứng minh, nhưng sau khi náo loạn một hồi như vậy, việc này nhìn kiểu gì cũng thấy kỳ dị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT