"Bà lão này, bây giờ là xã hội pháp quyền, chỉ cần một cái tội mua bán người của hai người, tôi lên công an tố cáo một câu là được phê chuẩn ngay, bà có tin hay không? Đây là thời đại gì rồi, bà còn tưởng đây là thời xưa, con cái ăn chơi trác táng có chỗ dựa vững chắc là có thể cưỡng đoạt dân nữ chắc? Nếu chúng tôi muốn truy cứu đến cùng, điều này đã đủ để mấy người ngồi tù rồi, nếu bắt được chứng cứ, coi như súng đã lên nòng. Nói thật với bà này, tiền này không phải do cha mẹ tôi thu, biên lai cũng không phải do tôi viết, bà nói thế nào cũng vô dụng thôi. Tôi sợ phiền chứ không sợ mấy người đâu."
Nếu không phải cô sợ bà cụ Tô ngứa tay ngứa miệng, mỗi ngày đều tới cửa quấy rầy cha mẹ, khiến ba mẹ khổ sở, cô đã không nhịn được mà giết...
Bình tĩnh, bình tĩnh lại nào, thiếu chút nữa không nhịn được mà ra tay rồi. Vừa nghĩ tới cha mặt mày ủ rũ thở dài, mẹ lấy nước mắt rửa mặt tự trách, cô lại không nhịn được ý muốn hủy diệt trong lòng mình.
Ngưu Thục Phân bị ánh mắt lạnh lẽo như dao của Tô Điềm dọa sợ tới mức lui về phía sau vài bước, thiếu chút nữa ngã ngửa xuống đất.
Triệu Hải Hà luống cuống đỡ lấy mẹ mình.
Ngưu Thục Phân cho rằng mình nhìn lầm, làm sao một cô gái có thể có ánh mắt khủng bố như vậy chứ, ánh mắt sắc bén như dao, khắc ở trên thân bà ta, ở trong trái tim xoay vòng, khiến bà ta lo lắng đề phòng, kinh hồn bạt vía. Nếu như... Nếu như bà ta cố ý đoạt người trở về, Tô Điềm không hài lòng với những gì bọn họ đã làm, có thể dưới tình huống bọn họ không biết gì mà cắt cổ bọn họ hay không?
Ngưu Thục Phân tự tưởng tượng xong tự dọa sợ bản thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT