"Mẹ, hay là chúng ta dùng vải nhung tăm làm quần, lại dùng vải nhung tăm làm áo trên người đi."
"Vậy thì làm cho con mặc, bọn mẹ không cần, vải này dễ bẩn."
"Mẹ, con đã mua về rồi, để ở trong phòng con, không cần lo có bị chuột cắn rách hay không." Tô Điềm biết mẹ tiếc vải, chỉ muốn làm cho cô là đủ rồi.
"... Vậy thì làm, mẹ dùng vải nhung tăm làm áo bông mỏng, con lấy vải ra đi, trước tiên đo lường tính toán một chút đã." Mẹ Tô ngạc nhiên một lúc, bản thân bà không có năng lực, con gái lại là người có bản lĩnh, chỉ cần không màng nguy hiểm chạy tới chợ đen, con gái làm gì thì tùy vậy.
Tô Điềm thở phào nhẹ nhõm, xoay người đi vào phòng mình, lấy ra hai cuộn vải trong đống vải đã mua trước đỏ ở không gian, vải nhung tăm không đủ thì cô đặt mua thêm một cái trong siêu thị không gian, chắc bây giờ đã được gửi tới rồi, dư dả.
"Cái này thật đẹp, mẹ chưa từng thấy loại vải này bao giờ, đây chính là vải nhung tăm sao?" Đã nghe nói, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy, màu sắc... rất đẹp, màu xanh quân đội với màu xanh đen, còn có một cuộn màu trắng gạo, chính là không có màu sáng, con gái mà dùng màu hồng chắc chắn rất đẹp.
Nhìn qua mấy loại vải vóc con gái lấy ra, mẹ Tô không muốn cho con gái mặc loại quần áo màu đỏ hoa trắng kia nữa, nhìn kiểu gì cũng thấy kỳ quái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT