"Còn một lần mùa vụ cuối, lần này làm xong là chúng ta sẽ được nghỉ đông."
"Đúng vậy."
Thím Trương với mẹ Tô đi ở phía trước, phía sau Tô Điềm và Trương Tú Tú đi theo như người mất tinh thần. Ngày hôm qua bọn họ ôn tập đến hơn nửa đêm, Trương Tú Tú giống như ăn phải chất kích thích, cầm lấy sách vở của Tô Điềm mà gặm.
"Ngô vàng như này thật đáng mừng." Lúc ngô còn non, bọn họ không nỡ ăn cái nào.
Bởi vì lương thực khá ít, sau khi bắp ngô chín, đại đội trưởng sẽ phân công người đi tuần tra, miễn cho bị nhà ai không nhịn được vụng trộm bẻ đi nấu, cho dù ngô bắt đầu già, vẫn sẽ có người trộm bẻ mang đi nướng.
"Mẹ, mẹ muốn ăn ngô vàng sao?" Tô Điềm vừa tách ngô vừa ngẩng đầu hỏi mẹ Tô.
Lần này Trương Tú Tú được như ý nguyện, làm cùng mảnh đất với Tô Điềm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT