Đúng là tuổi trẻ!
Lúc đến nhà ga kiểm tra vé, Trương Lượng lại hét lớn một tiếng, bảo khi nào Trương Tú Tú trở về, nhất định phải nhớ viết thư cho anh ta!
Nhất định phải chờ anh ta.
Con đường bọn họ đi khác nhau, một người đi thành phố biển, một người đi thành phố Bắc Kinh.
Trương Tú Tú chán chẳng thèm nhìn, Đỗ Trí Hạo đã rời đi, anh ta ngồi xe buýt, lúc này tâm trạng của Trần Thanh Thanh vẫn còn sa sút.
Lúc này Tô Điềm được nhìn thấy ga tàu hỏa, bao nhiêu người chen chúc lên tàu. Kiếp trước tàu điện ngầm cô cứ nghĩ đã đủ đông rồi, không ngờ rằng ở kiếp này lại còn trải qua cảnh đông hơn.
Thật vất vả mới chen lên được lên tàu hỏa màu xanh lá cây, nhưng lối đi nhỏ quá chật chội, không phải giẫm lên chân người thì lại đụng phải gà vịt của người ta, hương vị kia thật sự quá tuyệt! Mùi chân thối, mùi phân gà, Tô điềm rất muốn nôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play