Trong ấn tượng của anh, Hứa Sùng Hải là một tên cáo già, chuyện duy nhất ông ta để ý là con gái Hứa Như, chắc là chuyện này còn liên quan tới Hứa Như nữa. Thế nhưng anh sẽ không đi gặp Hứa Như, hỏi Hứa Sùng Hải cũng như thế thôi, chỉ cần anh mở miệng.
Tô Điềm gật đầu.
Lúc này Tô Điềm không biết nên cảm thấy thương cho đứa bé chưa được sinh ra trên thế giới này hay là nên thấy may mắn đứa bé kia chưa được sinh ra? Có một cặp cha mẹ vô trách nhiệm như vậy, đứa trẻ được sinh ra chưa chắc đã được hạnh phúc, cô thậm chí còn nghĩ, không được sinh ra còn tốt hơn, đi tới thế giới này, không có chỗ nương tựa lại còn phải tội.
"Bà chủ nhỏ, đây là cái gì thế?" Thợ may nghi ngờ cầm bản vẽ vừa nãy Tô Điềm đã giao, bà ta xem đi xem lại vẫn không hiểu, đây là quần áo thật sao?
Thợ may bảo thủ xấu hổ đỏ mặt, cảm thấy mặc thế nào cũng sai.
"Đây là một loại đồ lót tương đối mới lạ, có thể bảo vệ ngực không chảy xệ, giúp nâng cao hơn..."
Dưới sự giải thích của Tô Điềm, mẹ Tô với mấy người thợ may xung quanh vừa ngạc nhiên vừa xấu hổ, thì ra đồ lót còn có kiểu này sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play