Có người không thành công, già rồi vẫn phải ngửa tay xin tiền cha mẹ, cha mẹ chẳng những phải nuôi sống người kia mà phải nuôi cả cháu trai, cả đời vất vả, đến chết cũng không được an bình.
Mẹ Tô thật tâm thật ý nói, nếu như không phải con gái mình tài giỏi, bọn họ làm sao mà đi ra khỏi vùng núi kia được, bây giờ có khi còn đang chìm trong vũng bùn nhà ông cụ Tô.
"Mẹ, khi nào mở thêm chi nhánh, mẹ giúp bọn con đào tạo thêm mấy nhân viên đắc lực, giúp chúng con trông cửa hàng, sau đó mỗi tháng mẹ giúp con tính sổ sách, lúc nào mẹ rảnh thì tới xem cửa hàng một chút, giúp con quản lý, như vậy mẹ sẽ thoải mái hơn, không thể để mẹ tiếp tục vất vả như vậy."
Tô Điềm không nói là cổ phần cửa hàng quần áo có cả phần của cha mẹ, cô không dám nói ra, chỉ sợ cha mẹ xoay người rời đi, nhưng cô đã tính vào trong phần lương hưu của cha mẹ. Cô không nỡ để mẹ mệt mỏi như vậy, nhưng cô nói thì mẹ không nghe, cô sợ mình can thiệp nhiều quá sẽ khiến mẹ mất tự nhiên, vậy nên cô nghĩ cách để mẹ thoải mái hơn.
Quả nhiên, mẹ Tô không đồng ý: "Đào tạo thì mẹ đào tạo được, nhưng không cần phải trả lương, mẹ không nhận đâu, chúng ta kiếm được ít tiền, có thể tiết kiệm thì nên tiết kiệm, mẹ còn trẻ, chưa tới giai đoạn dưỡng lão đâu."
Mẹ Tô tiết kiệm quen rồi, bà luyến tiếc ba mươi đồng tiền lương mỗi tháng, bà giúp con gái nhiều hơn một chút, con gái sẽ không phải trả nhiều cho nhân viên.
"Mẹ, số tiền chúng ta kiếm được đâu có ít." Tô Điềm bất đắc dĩ lắc đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play