"Bây giờ muốn chạy đã muộn rồi, không phải tôi đã nhắc nhở là nhân vật phản diện chết vì nói nhiều sao? Nhìn mấy người không thèm nghe lời khuyên bảo, cố chấp muốn tặng bao cát, tôi cảm ơn nhé." Tô Điềm vừa dứt lời, cô đã đứng trước mặt bốn người kia, chặn đường lui của họ.
Tô Mộc Dao nhìn Tô Điềm như nhìn thấy quái vật, đây đâu phải là tốc độ của một người bình thường? Mắt trợn lên như muốn lồi ra, sau đó vẻ mặt hoảng sợ muốn chết.
"Làm sao vậy? Sợ đến ngu người rồi, vốn dĩ đã đủ ngu ngốc, nếu mà ngu nữa thì gia đình của cô có chịu được không?" Tô Điềm duỗi tay vỗ vỗ vào mặt Tô Mộc Dao, không thèm để ý nói vài câu bâng quơ.
Cô không nói dối, vốn dĩ Tô Mộc Dao đã đủ ngu, còn tự cao tự đại, cho dù nhà bọn họ có quyền thế lớn như nào, không biết dạy con cái thì vẫn chỉ là một gia đình thất bại.
Tô Mộc Dao sợ hãi quá mức, hét lên một tiếng.
Tô Điềm mắt tinh tay nhanh, lập tức móc một đấm vào cằm Tô Mộc Dao, khiến cô ta ép tiếng thét vào trong họng, suýt chút nữa cắn vào lưỡi, cái cằm trắng nõn bầm tím một mảng.
Tô Mộc Dao không tin được, tay che cằm run rẩy, sợ hãi gào thét với Tô Điềm: "Mày dám đánh tao, mày có biết tao là ai không?" Nói xong, nước mắt nhanh chóng chảy xuống, khóc lóc một cách thảm thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play