"Ba con chuột nhỏ kia, đừng có chạy đi nhé, nếu không là gãy chân đấy." Tô Điềm híp mắt, giọng nói lạnh lùng vang lên trong đêm, ba người kia vốn lui về phía sau lập tức quỳ xuống, liên tiếp cầu xin.
Nói rằng bọn họ không dám nữa, không dám đến gây sự với Tô Điềm nữa, đều do miệng chó của bọn họ, thật sự không dám nữa.
Ngay cả Tô Mộc Dao mà Tô Điềm còn dám đánh, huống chi là bọn họ, so với gia thế của Tô Mộc Dao, nhà bọn họ có là cái gì.
"Bạn học Tô Điềm, nể mặt chúng ta là bạn học với nhau, tha cho bọn tôi đi mà! Bọn tôi không dám nữa đâu."
"Đúng đúng đúng, cậu lại không chịu tổn thương gì, tha cho bọn tôi đi! Bọn tôi chỉ muốn nói cho sướng miệng mà thôi, bọn tôi thực sự không có ý muốn làm hại cậu."
"Đều do chúng tôi có mắt như mù, cầu xin cậu, chuyện hôm nay chúng tôi sẽ không nói một lời nào ra bên ngoài đâu."
Ba người này không chỉ cầu xin mà còn có chút ý tứ đe dọa, Tô Điềm không thèm để ý, rõ ràng không đánh thắng được cô mà còn muốn dùng mưu với cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play