Tô Điềm tức giận đập giường, đúng là xấu hổ muốn chết mà, nếu không có người làm phiền thì có phải cô đã được hôn anh rồi không. Nhưng anh trai lại quá xấu xa, lúc anh trai với Lý Bình thân mật, cô rất có mắt mà rời đi, chứ không giống anh trai, lên tiếng phá đám.
"Có phải thấy tôi tốt quá nên cậu ghen tỵ hả? Cậu nói xem, cậu sắp đính hôn rồi, đừng có lượn lờ trước mặt chúng tôi nữa được không?" Tần Lâm Xuyên nghiến răng nghiến lợi, bao lâu rồi anh mới được gặp bé con.
"Tôi ghen đấy thì làm sao? Bọn tôi chỉ mới gần như đính hôn chứ chưa thực sự kết hôn. Cậu cho rằng tôi giống như cậu à, đồ mặt dày không biết xấu hổ. Đã là một người đàn ông trưởng thành rồi mà tại sao lại vô liêm sỉ như vậy?" Cải trắng suýt bị lợn ăn, doạ chết anh ta rồi.
"Tôi mặt dày đến đâu cũng không thể dày hơn cậu. Nhìn thấy chuyện như vậy không phải nên trốn ra xa sao? Làm sao cậu lại dám lên tiếng?" Tần Lâm Xuyên đáp trả.
"Đó là em gái tôi. Tôi muốn để mắt tới những kẻ muốn tấn công con bé trước khi con bé kết hôn thì có làm sao?" Đừng tưởng rằng anh ta không biết trong đầu Tần Lâm Xuyên đang nghĩ cái gì, đàn ông hiểu đàn ông mà
"Thôi đi! Cậu chỉ biết hâm mộ với ghen tị thôi, chạy đến làm phiền tôi thân mật với bé con trong khi bản thân cậu còn không có năng lực." Đồ không biết xấu hổ, nói hay lắm.
Tô Khải và Tần Lâm Xuyên đều không thích nhìn thấy người kia tốt hơn mình, tình anh em sâu đậm nói vỡ liền vỡ. Cãi nhau chán rồi, hai người chạy vào sân tìm chỗ trống đánh nhau một trận, đánh đổ mồ hôi đầy người, sảng khoái cực kỳ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play