Tô Điềm quay đầu liền thấy vị đồng chí Tần Lâm Xuyên cười lộ cả hàm răng trắng tinh, nghĩ chắc là vui cho anh trai, nên cô cười lại một cái.
Tần Lâm Xuyên ngẩn cả người, lỗ tai bỗng đỏ lên.
Trong lòng thầm mắng bản thân quả thực không phải là người, bị một con nhóc cười lóe cả mắt.
"Anh, anh đi cùng đồng chí Tần Lâm Xuyên lấy thức ăn gia súc, em đi một chút rồi quay lại." Tô Điềm cười tủm tỉm, chào hỏi xong liền chạy nhanh như chớp.
Tô Khải còn muốn nói gì đó, nhưng Tần Lâm Xuyên còn ở đây, cho dù là bạn thân đi chăng nữa, chuyện liên quan đến em gái phải tính sau.
Ngày hôm nay chắc sẽ không có gì đi, dù sao lúc đến đây không mang theo cái gì, cả sọt cũng không mang.
Tô Khải chỉ có thể nghĩ như vậy. ...
"Ôi trời, em họ, em đây rồi, đi thôi đi thôi, mẹ của chị mang đồ cho em, em mà không tới thì lại phải vứt đi."
Tô Điềm vừa bước vào bệnh viện, còn chưa nghĩ ra cách để tìm chị y tá kia thì người ta đã thân thiết chạy tới, lôi kéo Tô Điềm chạy vào ký túc xá của mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT