"Cháu gái, tầm nhìn của cháu vô cùng độc đáo, nhìn người chuẩn lắm, thiết kế áo quần cái nào cũng đẹp, không đủ để bán luôn. Chú nghĩ hay là hai chú cháu làm một trận lớn. Còn chú à? Chú muốn mở rộng thị trường sang phía thành phố biển, cháu nghĩ sao?"
"Chú hai, nghe chú nói kìa, cháu chỉ là một đứa gà mờ trên thị trường kinh doanh, chú lại là cao thủ mà! Nhưng mà, so với thị trường may mặc, có lẽ bất động sản sẽ phổ biến hơn một chút."
Tô Điềm nghĩ, phát triển thị trường may mặc không bằng thử kinh doanh bất động sản.
Bên thành phố Bắc Kinh có Tô Khải và Tần Lâm Xuyên, có cả cô. Tạm thời không ai coi trọng, nhưng đều đang theo dõi. Nếu bọn họ làm tốt, có triển vọng, thì ngành bất động sản có lẽ sẽ dần dần phát triển.
Tô Gia Diệu muốn làm, không bằng đi đến thành phố biển hoặc tới huyện Bảo An phát triển thị trường. Lúc đó chú cháu có thể giúp đỡ nhau.
Cô không thể nói nhiều hơn, nhưng họ đã bắt tay vào làm rồi, nhắc nhở một chút cũng không sao.
Tô Điềm cùng Tô Gia Diệu nói xong liền đi lên cầu thang. Tô Mộc Dao không kìm được khóc huhuhu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT