Hôm nay ông ta rất vui vẻ, ban đầu là muốn thương lượng xem ngày nào tốt để làm tiệc nhận người thân.
Ông ta ghét nhất là cả nhà vui vẻ ở chung với nhau thì lại có một hai kẻ khóc lóc quấy rối.
Làm sao? Ai thiếu nợ mình à? Có phải khi ông ta vui vẻ thì là khiến người khác khó chịu hay không?
"Cha, là tại con không dạy được con cái." Tô Gia Diệu áy náy tiến lên cúi đầu, không dám nhìn ông lão Tô.
Cả đời ông lão chưa bao giờ vui vẻ như vậy, khó khăn lắm mới tìm được con ruột, Tô Mộc Dao lại không biết điều, làm cho ông lão bực mình.
"Không phải việc của con, lớn cả rồi, còn cần người theo sau dạy dỗ sao? Não mọc để làm gì? Không phải là để suy nghĩ và học hỏi sao?" Ông lão Tô thật sự rất thất vọng, giáo dục như nhau, mà Tô Mộc Dao dạy mãi không được, toàn tật xấu nhỏ mọn ích kỷ.
"Ông nội, ông thiên vị, chỉ vì cha cháu không phải con ruột của ông, ông mới thiên vị Tô Điềm, ghét bỏ gia đình chúng cháu. Rõ ràng là cháu bị bắt nạt, ông lại mắng cháu. Sao ông không nói Tô Điềm chứ?" Tiếng Tô Mộc Dao khóc than truyền đến, rất là bất mãn giận dỗi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT