"Nhắc đến Tô Hiểu Vân, hình như năm nay Tô Hiểu Vân phải đi đào khoai, thực sự là không dễ dàng, không biết chị ta có đào được hay không. Nếu như đào hỏng, nhà họ cũng chỉ có thể ăn chỗ khoai tây hỏng đó thôi."
Trương Tú Tú nói một chút liền thấy không đúng, biểu tình với giọng điệu có chút hả hê, sắp lộ hết ra ngoài.
"Mặc kệ bên đó ai làm." Trước đây có nhà Tô Điềm làm, nhưng bây giờ không còn ai kiếm công điểm cho nhà đó, chỉ có thể tự làm, mà ngay ông bà Tô lâu năm chưa xuống ruộng cũng phải ra đào đất nhặt khoai.
"Em họ, bên em làm xong rồi à." Tô Hiểu Vân hâm mộ nói.
Tô Điềm với Trương Tú Tú nhìn nhau, đúng là nhắc tới ai thì người đó tới.
"Làm sao thế, bên chị còn chưa đào xong sao? Bây giờ cũng 7 giờ rồi."
"Ôi, ông với bà đã lớn tuổi, không đào được, cơ thể cha chị thì không tốt, còn lại chị với mẹ chị, chị lại không biết đào lắm." Tô Hiểu Vân nhăn nhó, dù sao ý tứ của chị ta là, các người mau tới giúp chúng ta đào đi.
"Vậy đúng là đáng thương, chị mau đi đào đi, bọn em còn phải đem khoai tây đưa cho bên đại đội nữa."
"À, chị tìm chú hai có chút việc." Tô Hiểu Vân đắc ý cười, chị ta không tin là chú hai thấy ông bà Tô làm việc trên đất còn có thể trơ mắt mà đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT