"Cảm ơn đồng chí Tô." Thật ngọt, thật mát, hơi nóng trong người đều bị ép xuống.
"Không cần khách sáo." Tô Điềm cầm lấy bát, xoay người chạy đến bên mẹ Tô, để bát xuống mới quay về tiếp tục làm.
Tần Lâm Xuyên nhìn bóng lưng của Tô Điềm, đôi mắt phủ đầy mây đen. Anh là người trưởng thành, lăn lộn ở trong chợ đêm, nghe đủ thứ chuyện, thấy đủ loại người, anh biết bản thân mình là loại người gì.
Anh không ấm áp, tốt bụng như anh biểu hiện ở bên ngoài, anh u ám, anh đã nhìn thấy nhiều âm mưu tính toán, mà cô lại tốt đẹp như vậy, sạch sẽ trong suốt, tự do. Có lúc, anh không nhịn được muốn kéo bé con cùng nhau chìm vào bóng tối, nhưng anh biết, cô nên là vầng trăng sáng trên trời, là bông hoa sen nở rộ trên núi tuyết...
"Thanh niên trí thức Tần, có thể đi rồi." Tô Điềm giục, không hiểu vì sao anh cứ đứng đấy.
Tần Lâm Xuyên xoay người tiếp tục cày ruộng, đè lại những ý nghĩ trong mắt.
Tô Điềm:...
"Cục cưng Điềm điềm, anh Tô Khải đã trở về." Trương Tú Tú gấp gáp muốn biết động tác vừa nãy của Tô Điềm có nghĩa là gì, nóng nảy nhìn xung quanh, nghe thấy tiếng xe kéo, lớn giọng gọi Tô Điềm.
"Làm phiền đồng chí Trương Tú Tú gọi em là đồng chí Tô." Cái tên "Cục cưng Điềm Điềm" này sao có thể gọi ở bên ngoài, không nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Trương Lượng với lỗ tai đỏ ửng của Tần Lâm Xuyên sao.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play