Thật ra Lâm Thính Vãn từng lo lắng về vấn đề này, không phải là cô không biết nấu cơm, nhưng hương vị chỉ tạm được, Cố Luật Hoài đã nấu cơm cho cô ăn, cô cảm thấy tay nghề của Cố Luật Hoài rất tuyệt.
Cố Luật Hoài gật đầu, “Đúng vậy, sau này cứ để anh nấu cơm.”
Lâm Thính Vãn nói, “Vậy em rửa chén.” Sau này phải làm vợ chồng vài chục năm, mọi việc trong nhà phải phân công hợp tác, rốt cuộc thời gian vài thập niên chuyện gì cũng để một người làm thì không tốt lắm, cô tự nhận là không giỏi bếp núc, vậy cô rửa chén.
“Không cần, Vãn Vãn sau này để anh chăm sóc em, những việc này để anh tới làm, em an tâm nhảy múa là được.” Cố Luật Hoài từng xem Lâm Thính Vãn khiêu vũ, cô trên sân khấu toả sáng lấp lánh anh không muốn cô bị việc nhà rườm rà trói buộc tay chân.
Lâm Thính Vãn lắc đầu, rất nghiêm túc nói, “Cố Luật Hoài chúng ta là vợ chồng, cho nên phải chăm sóc lẫn nhau.” Công việc của Cố Luật Hoài cũng không nhẹ nhàng, cô cũng có công việc của mình, một gia đình chỉ dựa vào sự trả giá của một người thì chắc chắn là không được, tuy rằng đây là lần đầu tiên kết hôn, nhưng cô biết một gia đình yêu cầu hai người cùng nhau vun đắp.
Cố Luật Hoài nghe lời nói của Lâm Thính Vãn, nhìn gương mặt trắng nõn không phấn son, biểu cảm nghiêm túc hơn cả nghiêm túc, khác xa hoàn toàn với lúc cô nghịch ngợm chơi xấu, mỗi mặt có sự sinh động riêng, anh cảm giác thoả mãn hơn bao giờ hết, thì ra kết hôn tốt như vậy, anh cũng có người đau lòng.
Anh duỗi tay ôm lấy vòng eo của vợ mình, thân mật cọ sát.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT