Cố Luật Hoài hỏi Hứa Duy Quân mấy câu cuối cùng vẫn để anh ta đi giúp, rốt cuộc tạm thời anh không thể rời đi nơi đóng quân, anh cũng không muốn quấy rầy cha mẹ khi chưa có kết quả rõ ràng, cha đã lớn tuổi rồi, ngộ nhỡ giận quá phát bệnh mẹ càng thêm khó chịu.
Sau khi Hứa Duy Quân bọn họ rời khỏi, chuyện của Phùng Giai Mỹ cũng coi như hoàn toàn kết thúc, bởi vì đề cập đến vấn đề bảo mật, cũng không có lan truyền ở nơi đóng quân, nhưng mà thủ trưởng đúng là nói được thì làm được, khen thưởng cho Lâm Thính Vãn, còn vinh danh lên báo ở nơi đóng quân.
Thời buổi này khen thưởng thuần phác lại thực dụng, là mười ký thịt heo cùng 50 quả trứng gà, thủ trưởng biết Lâm Thính Vãn thích sữa bò, còn tăng thêm một thùng sữa bò, nặng ít nhất cũng mười ký.
Bởi vì chuyện này mà đoàn văn công các cô phải tạm dừng biểu diễn một tháng, xử lý ổn thoả nội bộ trước mới có thể tiếp tục đến các nơi biểu diễn.
Dù sao cũng không thể làm việc, Lâm Thính Vãn nghĩ Cố Ánh Khê khó được tới thăm, đơn giản cùng cô ấy chơi một chút.
Bên này rét lâu, đồ ăn cũng không phong phú, lương thực thu hoạch vụ mùa đều nộp lên tổ chức, muốn đa dạng hơn trong mùa đông dài dòng thì phải dựa vào sức của các chiến sĩ, ngoài đông bắt còn có đông săn.
Bởi vì hoàn cảnh địa lý, bên này có không ít núi rừng nhưng cách nơi này rất xa, cho nên nơi đóng quân chuyên môn sắp xếp đội nhỏ đi săn, mùa đông mỗi năm đều sẽ săn một ít lợn rừng, thỏ hoang, gà rừng về cải thiện thức ăn cho mọi người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT