Quả Quả thực nghiêm túc phổ cập cho em gái biết cái gì gọi là ôm cây đợi thỏ, chỉ là sau khi Quả Quả nói xong lại nói với Lâm Thính Vãn, “Nhưng mà cô ba, cuối cùng người kia lại không chờ được con thỏ thứ hai.”
Lâm Thính Vãn “Ồ” một tiếng, cười trêu Quả Quả nói, “Chúng ta bắt con thỏ đầu tiên là được rồi.”
Quả Quả: Hình như rất có lý!
Đậu Đậu cũng đầy mặt sùng bái, trên khuôn mặt hiện rõ cô ba thật thông minh, khiến Cố Ánh Khê đều nhịn không được cười, khó trách mẹ nói từ khi anh ba kết hôn toàn thân đều thay đổi, chị dâu mình thật là hài hước.
Mỗi ngày sống chung với người như vậy có thể không vui sao?
“Đến lúc đó chị nghỉ một ngày đi cùng với mấy em đi.” Trước kia Hứa Yến từng cùng người trong khu nhà ở tham gia, năm trước còn cùng Đoạn Hồng Anh bắt thỏ hoang, tuy rằng cả lông thỏ cũng chưa thấy được, nhưng rất vui.
Năm nay vừa đúng lúc Hứa Yến còn có thể nghỉ hai ngày nên định dẫn Lâm Thính Vãn cùng Cố Ánh Khê trải nghiệm một chút mùa đông ở đây, đặc biệt là Vãn Vãn từ nhỏ lớn lên ở phương Nam, thật ra mùa đông phương bắc cũng rất thú vị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT