“Cố Luật Hoài, khi còn nhỏ anh cũng chơi ná a?” Bỗng nhiên Lâm Thính Vãn lấy ra một cái hộp sắt có một cây ná nho nhỏ, cô cầm lên thử thì còn có thể dùng.
Cố Luật Hoài ngồi xuống, nắm lấy tay cô, giơ ná trong tay cô lên, nhìn nhìn, “Đây là ông nội làm cho anh lúc nhỏ.”
“Ai nha, mặt trên còn khắc cả tên của anh?” Lâm Thính Vãn để sát vào mới nhìn đến mặt trên còn có tên, vừa thấy chính là dành riêng cho anh.
“Ừ, ông nội nói đây là vũ khí của anh, lúc ấy anh còn cầm cái này bắt được một con thỏ.”
“Lúc ấy có phải thấy tự hào lắm đúng không?” Lâm Thính Vãn đều có thể tưởng tượng ra dáng vẻ khi còn nhỏ của anh.
Cố Luật Hoài nhếch lông mày lên, “Đương nhiên, cũng không nhìn xem anh là ai?”
Lâm Thính Vãn nghe được lời này liền “Dạ dạ” hai tiếng, sau đó xoay người ôm Cố Luật Hoài cười nói, “Đương nhiên giỏi, anh chính là người đàn ông của Lâm Thính Vãn này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play