Bà Trần bèn tốt bụng nhắc nhở: “Đại thiếu gia sống ở phía đông nên chủ yếu hay đi lại bên đó, ít khi qua phía tây này.”
Lời này rõ ràng là để dặn Nhị thiếu phu nhân nếu gặp phải ngọn sát thần này thì tránh được thì tránh, đừng tự chuốc lấy phiền phức.
Dù Bồ Dao không hiểu rõ ý tứ trong lời nói của bà mụ, song cậu cũng cảm nhận được rằng vị đại thiếu gia này không phải người dễ đối phó, nên thầm quyết định không việc gì thì tuyệt đối không bén mảng sang phía Đông.
Lệ phủ thực sự rất rộng. Từ viện của Dư thị đến viện của Lệ Gia Nhân phải mất chừng hai nén hương.
Vừa đặt chân vào địa phận Tây viện, khí lạnh như thấm vào xương.
Đèn trong tay bà mụ và nha hoàn chao đảo dữ dội, như thể có thứ gì đó từ trong viện muốn thoát ra.
Nhị thiếu gia mới mất đêm qua, nơi này vẫn còn treo những chiếc đèn lồng đỏ mừng cưới chưa được tháo xuống. Đáng lẽ màu đỏ nên mang lại sự vui tươi, nhưng dưới làn gió lạnh thổi từng cơn trong đêm, trông còn đáng sợ hơn cả đèn trắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play