Dư thị mệt mỏi nhắm mắt lại: “Dao Dao là một đứa trẻ tốt, mấy ngày này cậu ấy cần gì, chỉ cần không quá đáng thì cứ đáp ứng. Thường xuyên đưa cậu ấy qua viện của ta bồi bổ…” 
Bà nhẹ nhàng vuốt ve lư hương ngọc trắng: “Hy vọng đứa nhỏ này trụ được qua bốn mươi chín ngày, sau này sản nghiệp nhà họ Lệ có phần của cậu ấy.”
….
Bồ Dao theo bà vú đi dọc theo con đường về phía trước.
Cậu biết viện của Nhị thiếu gia có hơi hẻo lánh, trên đường đi cũng rất vắng, nhưng dù là ở đâu, luôn có ánh đèn.
Không như lúc đi tới, tối đen như mực. 
“Nhị thiếu phu nhân, đi cẩn thận, đường trơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play